download tài liệu tại đây Câu 1: Tôi nhìn như thôi miên vào dòng chữ đề trên bức tranh: “ Anh trai tôi”. Vậy mà dưới mắt tôi thì... (
Bức tranh của em gái tôi- Tạ Duy Anh)
Nếu là người anh, em sẽ nói với em gái mình điều gì? Hãy bày tỏ bằng một đoạn văn ngắn khoảng 12-15 dòng.
Câu 2: Được đi trên con đường quen thuộc trở về thăm ngôi trường Tiểu học quả là điều thú vị. Hãy tả lại con đường vào thời khắc ấy.
Câu 3: Cuộc sống quanh em có biết bao người yêu thương.
Hãy tả lại một người mà em yêu quý nhất .
Câu 4: Trong vẻ đẹp muôn màu của truyền thống Việt mỗi độ tết đến xuân về không thể thiếu được sắc màu của hoa đào, hoa mai. Hãy tả lại hình ảnh cây đào(cành đào) trong không gian đó.
Câu 5 : Có ý kiến cho rằng:
Dế Mèn trong văn bản « Bài học đường đời đầu tiên» của Tô Hoài vừa đáng trách, vừa đáng thương và đáng quý. Ý kiến của em như thế nào? Hãy viết một đoạn văn hoặc bài văn ngắn trình bày suy nghĩ của bản thân.
Câu 6: Có một câu chuyện như sau :
Một vị tướng người Pháp, khi hành quân ngang qua trường học cũ của mình, đã ghé vào thăm trường. Gặp lại thầy giáo dạy mình hồi lớp Một, ông kính cẩn: - Thưa thầy, thầy còn nhớ em không? Em là…
Người thầy giáo già hoảng hốt: - Thưa ngài, ngài là thống tướng…
- Không, với thầy, em vẫn là đứa học trò cũ. Em có được những thành công hôm nay là nhờ ở sự giáo dục của thầy ngày nào.
Em rút ra được bài học gì từ câu chuyện trên.
Câu 7: Em yêu trường em, với bao bạn thân và cô giáo hiền, như yêu quê hương, cắp sách đến trường trong muôn vàn yêu thương... ( Trích lời bài hát:
Em yêu trường em- Nhạc sĩ Hoàng Vân)
ình ảnh ngôi trường đã gắn bó thân thiết với cuộc đời của mỗi người học sinh. Hãy tả ngôi trường em đang học
KIẾN THỨC CƠ BẢN MÔN NGỮ VĂN 6 HỌC KÌ 2 A. Phần văn bản- Đối với văn xuôi các em phái nắm nội dung cốt truyện.
- Đối với thơ các em phải thuộc lòng.
- Nắm được tên tác giả của từng văn bản.
- Thể loại của từng văn bản.
- Sau đây là một số câu hỏi và gợi ý:
C©u 1: TruyÖn
DÕ mÌn phiªu lu kÝ ®îc kÓ b»ng lêi nh©n vËt nµo ? nªu t¸c dông cña vai kÓ ?
*
Gợi ý: TruyÖn ®îc kÓ b»ng lêi cña nh©n vËt DÕ MÌn . Vai kÓ chuyÖn nh vËy t¹o sù th©n mËt gÇn gòi gi÷a ngêi kÓ vµ ngêi ®äc, dÔ biÓu hiÖn t©m tr¹ng, th¸i ®é cña nh©n vËt.
C©u 2: Nªu diÔn biÕn t©m lý vµ th¸i ®é cña DÕ MÌn trong viÖc trªu chÞ Cèc dÉn ®Õn c¸i chÕt cña DÕ Cho¾t ?
*
Gợi ý: §Çu tiªn chØ v× tÝnh tinh nghÞch cña m×nh lµ tÝch trªu chäc vµ cµ khÞa víi ngêi kh¸c, tiÕp ®ã lµ muèn ra oai víi DÕ Cho¾t, tá râ m×nh lµ ngêi m¹nh mÏ , kh«ng sî bÊt cø mét ai, kho¸c lo¸c, huªnh hoang. Nhng sau khi mô Cèc lªn tiÕng th× l¹i chui tät vµo hang n»m im thin thÝt . Sau khi mô Cèc bay ®i míi d¸m mon men bß ra khái hang . Tríc c¸i chÕt cña b¹n th× ©n hËn , nhËn lçi vÒ m×nh vµ thÊm thÝa bµi häc ®êng ®êi ®Çu tiªn. Bµi häc nµy ®îc thÓ hiÖn qua lêi khuyªn cña DÕ Cho¾t : “ ë ®êi mµ cã thãi hung h¨ng bËy b¹, cã ãc mµ kh«ng biÕt nghÜ, sím muén råi còng mang v¹ vµo th©n ”
C©u 3: Thö h×nh dung t©m tr¹ng DÕ MÌn khi ®øng tríc mé DÕ Cho¾t ?
*
Gợi ý: Sau khi ®a DÕ Cho¾t ®Õn n¬i an nghØ cuèi cïng , t«i ®øng lÆng håi l©u tríc nÊm må cña ngêi b¹n xÊu sè , trong lßng t«i dÊy lªn mét niÒm tiÕc th¬ng v« h¹n. T«i ©n hËn vÒ hµnh ®éng cña m×nh. ChØ v× nhiÔm thãi hiÕu th¾ng , thÝch g©y gæ, trªu chä mäi ngêi mµ t«i ®· g©y nªn c¸i chÕt bi th¶m cho ngêi b¹n hµng xãm cña t«i. Cã lÏ suèt cuéc ®êi nµy, t«i kh«ng thÓ tha thø cho hµnh ®éng ng«ng cuång cña m×nh. T«i cµng thÊm thÝa nh÷ng nh÷ng lêi tr¨ng trèi cña DÕ Cho¾t víi t«i : “ ë ®êi mµ cã thãi hung h¨ng bËy b¹ , cã ãc mµ không biÕt nghÜ , sím muén råi còng mang häa vµo m×nh ®Êy ” vµ t«i nghÜ ®©y lµ bµi häc ®êng ®êi ®Çu tiªn ®èi víi ti
C©u 4: Häc v¨n b¶n :
S«ng níc Cµ Mau , em c¶m nhËn ®îc g× vÒ vïng cùc Nam cña Tæ Quèc ?
*
Gợi ý: Bµi v¨n miªu t¶ c¶nh quan thiªn nhiªn cña mét vïng s«ng níc Cµ Mau, c¶nh ë ®©y réng lín , hoang d· vµ hïng vÜ víi rõng ®íc b¹t ngµn mét mµu xanh bÊt tËn , s«ng ngßi , kªnh r¹ch ch»ng chÞt, víi sù ®éc ®¸o tÊp nËp , phong phó cña chî N¨m C¨n
NghÖ thuËt miªu t¶ võa bao qu¸t, cô thÓ gióp cho ngêi ®äc cã thÓ hinhg dung ra m¶nh ®Êt trï phó, vÎ ®Ñp thiªn nhiªn vµ cuéc sèng cña ngêi d©n tËn cïng phÝa Nam cña Tæ Quèc
C©u 5: Em hiÓu thÕ nµo vÒ ®o¹n kÕt cña chuyÖn :
Bøc tranh cña em g¸i t«i ? Qua ®ã em cã c¶m nghÜ g× vÒ nh©n vËt ngêi anh ?
- §o¹n kÕt cña chuyÖn nãi vÒ sù c¶m nhËn cña ngêi anh, khi thÊy ch©n dung cña m×nh ®îc vÏ b»ng tÊm lßng, t©m hån, lßng nh©n hËu cña c« em g¸i dµnh cho m×nh.
- C¶m nghÜ vÒ ngêi anh : Ngêi anh ®· thÊy ®îc nh÷ng sai lÇm trong th¸i ®é vµ c¸ch c xö cña m×nh víi em g¸i. Tõ ®ã, nhËn ra em g¸i m×nh lµ ngêi cã tÊm lßng nh©n hËu vµ sù ®é lîng
C©u 6: Em cã c¶m nhËn g× vÒ c« em g¸i trong truyÖn : Bøc tranh cña em g¸i t«i ? . §iÒu g× khiÕn em mÕn nhÊt ë nh©n vËt nµy ?
*
Gợi ý: C« em g¸i trong truyÖn lµ mét ngêi hån nhiªn, hiÕu ®éng thÝch t×m tßi, kh¸m ph¸, lµ ngêi cã tµi n¨ng héi häa. Nhng ®iÒu ®¸ng nãi ë ®©y lµ c« cã mét t©m hån trong s¸ng, lßng bao dung vµ tÊm lßng nh©n hËu . ChÝnh tÇm lßng ®ã ®· gióp anh m×nh vît lªn ®îc nh÷ng h¹n chÕ cña lßng tù ¸i vµ tù ti trong cuéc sèng
C©u 7: H·y cho biÕt v× sao kÕt thóc bµi th¬ :
§ªm nay B¸c kh«ng ngñ , nhµ th¬ l¹i viÕt :
…..§ªm nay B¸c kh«ng ngñV× mét lÏ thêng t×nhB¸c lµ Hå ChÝ Minh *
Gợi ý: §o¹n kÕt bµi th¬, nhµ th¬ ®· n©ng ý nghÜa c©u chuyÖn lªn mét tÇm kh¸i qu¸t lín : B¸c kh«ng ngñ v× lo viÖc níc, th¬ng bé ®éi, th¬ng ®oµn d©n c«ng, viÖc kh«ng ngñ cña B¸c chØ lµ mét “ lÏ thêng t×nh ” v× c¸i ®ªm kh«ng ngñ trong bµi th¬ chØ lµ mét trong v« vµn nh÷ng ®ªm kh«ng ngñ cña B¸c. H¬n n÷a B¸c lµ Hå ChÝ Minh, l·nh tô cña mét d©n téc , cuéc ®êi cña B¸c ®· dµnh trän cho nh©n d©n, Tæ Quèc
C©u 8: Bµi th¬
Lîm, ngêi kÓ chuyÖn ®· gäi Lîm bµng nhiÒu c¸ch gäi kh¸c nhau , H·y chØ ra nh÷ng tõ Êy vµ ph©n tÝch t¸c dông cña sù thay ®æi ®ã ?
- Trong bµi th¬ , ngêi kÓ chuyÖn ®· gäi Lîm b»ng nhiÒu ®¹i tõ xng h« kh¸c nhau : chó bÐ, ch¸u, Lîm, chó ®ång chÝ nhá. Sù thay ®æi trong c¸ch gäi thÓ hiÖn nh÷ng s¾c th¸i t×nh c¶m vµ quan hÖ cña t¸c gi¶ víi Lîm :
- Chó bÐ : thÓ hiÖn sù th©n mËt gi÷a mét ngêi lín tuæi víi mét em trai nhá
- Ch¸u : thÓ hiÖn mèi quan hÖ gÇn gòi, th©n thiÕt nh quan hÖ ruét thịt của ngêi lín víi em nhá
- chó ®ång chÝ nhá : c¸ch gäi th©n thiÕt , tr×u mÕn , nhng trang träng ®èi víi ngêi chiÕn sÜ nhá tuæi
- Lîm : thÓ hiÖn c¶m xóc cña t¸c gi¶ khi mµ t×nh c¶m vµ sù th¬ng tiÕc ®Õn tét ®é
C©u 9: ë ®o¹n kÕt cña bµi
C©y treViệt Nam , t¸c gi¶ h×nh dung nh thÕ nµo về vÞ trÝ cña c©y tre trong t¬ng lai ? V× sao c©y tre vÉn ®îc coi lµ biÓu tîng cña ®Êt níc ViÖt Nam, d©n téc ViÖt Nam?
- Ngay phÇn më ®Çu ®o¹n kÕt t¸c gi¶ gîi ©m thanh cña tiÕng s¸o diÒu , khóc nh¹c ®ång quª ®Ó nãi vÒ nÐt ®Ñp v¨n hãa ®éc ®¸o cña c©y tre . C©y tre kh«ng chØ g¾n bã víi con ngêi trong lao ®éng s¶n xuÊt, trong ®êi sèng vËt chÊt mµ nã cßn g¾n bã víi ®êi sèng tinh thÇn, con ngêi cã thÓ biÓu lé t×nh c¶m , c¶m xóc cña m×nh qua tiÕng s¸o, tiÕng diªu…
- H×nh ¶nh m¨ng non trªn phï hiÖu cña ®éi viªn thiÕu niªn ®Ó nãi sù tiÕp bíc cña thÕ hÖ sau vµ còng lµ ®Ó nãi vÒ t¬ng lai cña c©y tre trong thêi ®¹i c«ng nghiÖp hãa . Dï vai trß cña c©y tre cã gi¶m bít trong ®êi sèng cña con ngêi nhng tre vÉn lµ ngêi b¹n ®ång hµnh chung thñy, bëi v× nh÷ng phÈm chÊt cña nã ®· trë thµnh biÓu tîng cña ®Êt níc, con ngêi ViÖt Nam, tîng trng cho d©n téc ViÖt Nam.
* Dạng đề phát biểu cảm nghĩ về nhân vật: ? Nhân vật em yêu thích nhất trong các truyện đã học? Em hãy phát biểu cảm nghĩ về nhân vất đó?
1. Dế Mèn (Bài học đường đời đầu tiên). - Sau khi học xong văn bản “Bài học đường đời đầu tiên” của nhà văn Tô Hoài, hình ảnh Dế Mèn đã để lại trong em những ấn tượng sâu sắc khó quên.
- Nhờ ăn uống điều độ, làm việc có chừng mực nên Dế Mèn chóng lớn và chẳng bao lâu trở thành một chàng dế thanh niên cường tráng.
- Ngoại hình của Dế Mèn rất đẹp, một vẻ đẹp oai phong, hùng dũng, mạnh mẽ với cái đầu to và nổi từng tảng, cánh thì dài tận chấm đuôi.
-Thế nhưng, thật đáng tiếc khi chú lại có tính cách kiêu căng, xốc nổi, thường hay chọc phá, cà khịa với tất cả mọi người.
-Chú đối xử với Dế Choắt hết sức trịch thượng, ra vẻ ta đây, chẳng chịu đào giúp hang cho Choắt mà còn khinh thường, lên mặt dạy bảo.
- Và ai có ngờ, một lần trêu chọc chị Cốc, Dế Mèn đã gây ra cái chết thảm thương cho Dế Choắt để từ đó hối hận ăn năn và rút ra cho mình một bài học sâu sắc.
-Em rất thích Dế Mèn, một nhân vật vừa đáng trách lại vừa đáng quý khi biết nhận ra lỗi lầm của mình.
2.
Người anh (Bức tranh của em gái tôi). - Sau khi học xong văn bản “Bức tranh của em gái tôi” của nhà văn Tạ Duy Anh, nhân vật người anh đã để lại trong em những ấn tượng sâu sắc khó quên.
- Vốn là một người không có tài năng gì nổi bật nên khi tài hội họa của Kiều Phương được phát hiện thì tâm trạng người anh có nhiều thay đổi.
- Người anh cảm thấy buồn, đôi khi muốn khóc và thậm chí là xem lén những bức tranh của em.
- Nhìn mọi người yêu mến, khen ngợi, quan tâm Kiều Phương, người anh cảm thấy mình như bị bỏ rơi vì “bất tài vô dụng”.
- Càng không hiểu tại sao người anh không thể thân với em như trước kia được nữa, có lẽ tính ghen tị đã gặm mòn khối óc, cắn nát trái tim.
- Khi đứng trước bức tranh đoạt giải nhất của Kiều Phương, tâm trạng người anh thay đổi liên tục: thoạt tiên là ngỡ ngàng, sau đó hãnh diện, cuối cùng là xấu hổ.
- Xấu hổ vì thấy mình không hoàn hảo như trong tranh, mình còn nhiều hạn chế.
- Đó cũng chính là điều mà em quý nhất ở người anh: biết nhận ra lỗi lầm của mình và thấy được tấm lòng nhân hậu, tình cảm trong sáng của Kiều Phương.
3.
Kiều Phương (Bức tranh của em gái tôi). - Sau khi học xong văn bản “Bức tranh của em gái tôi” của nhà văn Tạ Duy Anh, nhân vật Kiều Phương đã để lại trong em những ấn tượng sâu sắc khó quên.
- Kiều Phương là một cô bé hiếu động, mặt mũi lúc nào cũng lấm lem nên có biệt danh là “Mèo” do anh trai đặt.
- Thế nhưng cô bé ấy lại là một tài năng hội họa với những bức tranh có thể treo bất kì nơi nào ở phòng khách.
- Dù có tài và được mọi người quý mến, Kiều Phương vẫn giữ được tính cách hồn nhiên tinh nghịch đáng yêu của mình.
- Biết anh trai ghen tị, cáu có gắt gỏng với mình, nhưng Kiều Phương với trái tim nhân hậu và tình cảm trong sáng, cô bé đã giúp anh thấy được lỗi lầm qua bức tranh đoạt giải nhất mang tên “Anh trai tôi”.
- Thật thú vị khi thấy lòng nhân hậu đã thắng tính ghen tị cũng như người anh biết bắt đầu “xấu hổ” nhận ra hạn chế của chính mình đồng thời cảm nhận được lòng nhân hậu của người em.
- Nhân vật Kiều Phương thật tuyệt vời, qua đó em rút ra được bài học cho mình là cần có lòng nhân hậu trong cuộc sống.
3.
Dượng Hương Thư (Vượt thác). - Sau khi học xong văn bản “Vượt thác” của nhà văn Võ Quảng, hình ảnh dượng Hượng Thư đã để lại trong em những ấn tượng sâu sắc khó quên.
- Dượng Hương Thư khi ở nhà là một người có tính tình hiền lành nhu mì, ai nói gì cũng vâng vâng dạ dạ.
- Thế nhưng lúc vượt thác thì hình ảnh của dượng Hương Thư hoàn toàn trái ngược.
- Dượng cởi trần, bắp thịt cuồn cuộn, trông săn chắc như một pho tượng đồng đúc.
- Các động tác của dượng rập ràng nhanh như cắt, mạnh mẽ, quyết liệt, ghì chặt ngọn sào trông như một hiệp sĩ giữa Trường Sơn oai linh hùng vĩ.
- Cuối cùng thì thác dữ đã chịu khuất phục trước sức mạnh của con người để mở ra cảnh êm đềm thơ mộng với dòng sông chảy quanh co dọc theo những núi cao sừng sững.
- Ôi đẹp làm sao hình ảnh dượng Hương Thư - người lao động trên nền cảnh thiên nhiên rộng lớn của mảnh đất miền Trung đầy gian khó.
4.
Thầy Ha – men (Buổi học cuối cùng). - Qua văn bản “Buổi học cuối cùng” của tác giả An – phông – xơ Đô – đê, hình ảnh người thầy giáo yêu nước Ha-men hiện lên thật nghiêm khắc mà mẫu mực – người thầy đã dành trọn bốn mươi năm tâm huyết cho nghề nhà giáo cao quí, bốn mươi năm tâm huyết để truyền dạy tiếng mẹ đẻ cho các thế hệ trẻ vùng An-dát biên giới xa xôi.
- Để rồi một ngày, thầy nhận được lệnh từ Béc-lin: “từ nay chỉ dạy tiếng Đức ở các trường vùng An-dát, Lo-ren…” .
- Thế là các kỉ niệm đau đớn như ùa về với thầy đem theo sự hối hận tận cùng…
- Thầy nhớ như in những ngày thầy bắt học trò tưới vườn thay vì học hành, rồi những ngày thầy đã không ngại ngùng cho học trò nghỉ học khi múôn đi câu cá hương.
- Nhưng tình yêu nước tha thiết đã trỗi dậy trong thầy vào buổi học tiếng Pháp cuối cùng: thầy mặc chiếc áo Gơ-đanh-gốt vốn chỉ dùng trong những hôm quan trọng, giọng nói thầy tha thiết hơn bao giờ hết và chưa bao giờ thầy kiên nhẫn giảng giải đến vậy.
- Người thầy tội nghiệp như muốn truyền hết tri thức của mình và một lúc nhét hết nó vào đầu tụi học trò thơ ngây.
- Đồng hồ đã điểm mười hai giờ, thầy đứng trên bục, người thầy tái nhợt, bất lực ra hiệu cho tụi học trò: “kết thúc rồi…đi đi thôi!”.
- Tuy nhiên, trong điểm tột cùng của sự đau xót, thầy Ha-men đã có một hành động thật anh dũng, cao cả thể hiện tấm lòng yêu nước, yêu thiết tha tiếng mẹ đẻ đó là cầm phấn dằn hết sức, thầy cố viết thật to: NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM!
B/ Phần tiếng Việt